
Tôi không là cánh chim
Rong chơi hoài trên phố
Tôi không là hàng cây
Vô tư nhìn lá đổ
Tôi có một trái tim
nhớ người yêu quá đỗi
tôi có một mối tình
biết ghen và hờn dỗi
Tôi không là cánh cửa
bơ vơ nhìn thời gian
tôi không là bếp lửa
để lại những tro tàn
Tôi có một nỗi buồn
đậu hoài trên mái tóc
tôi có một tâm hồn
biết yêu và biết khóc
Tôi không là gió mây
trên khung trời rong ruổi
tôi không là cơn mưa
rơi hoài không tiếc nuối
Tôi có một nỗi nhớ
ngự trị mãi trong lòng
tôi có một hơi thở
biết cho và đợi mong.
Ngô Tịnh Yên